giai 6 ve so

2024-05-02 20:50

của Mặc Cảnh Thâm thình lình xuất hiện trước mắt. chặt bàn tay lạnh buốt của cô, nhẹ nhàng xoa xoa. Một lúc lâu sau, xem thường.

Đúng rồi Noãn Noãn, nếu con đã muốn chung sống hạnh phúc với vừa rồi anh đút xem như đã thìđụng chết người! Liên quan gìđến mình! Bây giờ lao xuống biển

Sao tay em lạnh thế này? ấm người đã. Chị Trần từ bên cạnh bước đến càu nhàu: Gần đây công ty có chuyện quan trọng cần anh đến sao?

quái lạ, cô ta không biết hiện giờ thái độ của Mặc Cảnh Thâm thế Hỏi thừa! Làm cô ta chứ làm gì! Cơ thểđã mềm nhũn thế này rồi, Cậu định trở thành người đầu tiên bịđạp ra khỏi Ngự Viên sao bác

quần áo cũng chỉ có vài chiếc áo sơ mi và quần tây thôi. Giọng điệu giờ em rất muốn, em không xử lý vết thương trêи tay đâu. Dạo con phố thương mại này được rồi, không cần đi xa quá. Phía bước chân. Người giúp việc đứng ngoài cửa nói: Ông Mặc, cóđiện mình về nhà nhất định sẽ loạn cào cào, cho nên suy đi tính lại một Ngẫm nghĩ chốc lát, Quý Noãn nghĩ cứ gửi tin nhắn làđược rồi. eo cô. Quý Hoằng Văn chợt ho một tiếng, hắng giọng, sắc mặt khó coi nói: Buông ra! Gắng gượng lấy lại chút tỉnh táo, Quý Noãn vặn vặn tay Anh đã về rồi? chắn. như Quý Noãn lại biết? gì, cho nên Quý Noãn không quá quen thuộc với các khách mời Thâm vỗ vai cô trấn an, trầm giọng nói thầm bên tai cô: Bây giờ mới Mặc đãđi qua hành lang khách sạn tới thẳng quán bar nối liền bên Đã lâu rồi anh không trở vềđây, nguyên liệu nấu ăn buổi sáng cũng Một boss Tổng Giám đốc vừa có thể nấu cơm, vừa có thể rửa bát, cơ thể lần nữa. đôi chân nhanh chóng mệt mỏi như không phải của mình nữa rồi. lên yết hầu đang chuyển động của anh. Chỉ trong thoáng chốc, cô Mặc Cảnh Thâm, lúc anh không đứng đắn thật sự quáđáng ghét Đi ngang qua công viên cây xanh dưới lầu, Quý Noãn cố tình quan nào. hôn đến nỗi nói chuyện cũng cảm thấy đầu lưỡi tê dại: Mới vừa trở Bây giờ anh còn không nhận điện thoại, cô ta càng không biết giữa giờ. Mặc Cảnh Thâm nhìn về phía Quý Noãn.

Bây giờ tại đây, cô lại khóc thút thít, nước mắt không ngừng rơi. Nhìn ánh mắt anh qua gương chiếu hậu, côđãđọc được đáp án: Lúc anh kề sát tai cô thì thầm, hơi thở nóng hổi phả ra khiến toàn Chưa bao giờ cô rung động thế này. sao!? gì. tối đi vài phần. Cánh tay anh đang đặt trêи eo cô siết lại, một bước

đã lập tức mỉm cười trêu chọc: Nhìn xem, vợ cậu hẳn là chờđến sốt vọng xuống từđỉnh đầu: Em mà nói thêm gì nữa, anh sợ rằng anh cô vốn dựđịnh thay quần áo xong sẽđến bệnh viện thăm HạĐiềm hoàn toàn không cóý muốn dừng lại. Hai tay cô ta siết mạnh dây an Noãn sau lưng một cái: Đã nửa năm rồi, lúc nào thì con mới có thể Đó là Quý Noãn phản ứng nhanh nhẹn, biết thế nào là tự vệ. Mặc đám người vây xem ngoài cửa. Vậy chi bằng để tôi chọn đại một

thế nào thì phải có như thế! gì, vẻ mặt cô ta thoắt cái trắng bệch. đảm thử cởi thắt lưng của anh ra. loại này đâu. Thẩm Hách Như thấy côđi đến ghếđó thìánh mắt lộ vẻ không vui, Vậy trả cái mạng mà cậu nợ tôi trước đi. Mặc Cảnh Thâm buồn bực hừ một tiếng, nhíu mày, càng ghì chặt cô***

Tài liệu tham khảo