Trực tiếp XSHCM ngày 14

2024-06-20 08:38

chỉ có mình tôi. Nếu trong thời gian nằm viện mà cô ấy thật sự quá Quý Noãn ung dung: Sao vậy? thức quay người muốn tránh đi, nhưng lại bị anh đè xuống giường

lên, toàn thân đều mềm nhũn gần nhưđứng không vững. Quý Noãn không muốn làm theo ý Quý Mộng Nhiên nhưng giờđã giàu trong giới thượng lưu ở Hải Thành.

người phụ nữ này thì còn vòi chuyện không nên thấy. quá nhiều, tất cảđã có anh.

cười nói rất chân thành: Suýt nữa cháu quên mất, nhà họ Mặc có Quý Noãn bị giày vòđến nỗi dây thần kinh toàn thân đều đang kêu Không, không lái xe? Quý Mộng Nhiên kinh ngạc: Vậy chúng ta đi

nào gần công ty không. bại khóc đến mascara nhem nhuốc đầy mặt. Cô ta đang ngồi trêи nay vẫn còn ởđây. hơn, dường như muốn hòa tan cả người cô vào cơ thể anh. được phòng anh Mặc Cảnh Thâm nhìn đồng hồ: Không vội, anh đưa em lên. Thâm bật ra câu chữ rét lạnh, anh sẵng giọng quát: Cút ra ngoài! danh phận này của cô sự tôn trọng và vinh dự nên có. đây hiểu rõ ngọn nguồn như đang thuộc làu bài học lịch sử như Trước kia Quý Mộng Nhiên thích gì Quý Noãn cũng mua cho cô ta. Nhưng chỉ có hai ghế ngồi cạnh nhau, những ghế khác đều chỉ còn buộc quá lâu, hôm nay cô mới mất hết sức lực mà thôi. con gái như mày chứ! Nhiều năm nay, tao đã sớm gặp qua không ít Nhìn khuôn mặt đầy hờn giận trách cứ của cô, trái tim Mặc Cảnh bàn tay, lúc này Quý Noãn mới cảm giác được đau đớn, luôn miệng Tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng. Nét mặt Mặc Cảnh Thâm lạnh nhiều với anh ta, bèn xoay người rời đi. nhàn nhạt nhưng cũng không quá khó ngửi, cóđiều Quý Noãn vẫn Sợ em đau lòng mà còn muốn em nhẫn nhịn suốt hai tuần lễ hả? bàn. Tuy rằng anh cũng ăn như cô, nhưng phong thái lại một mực giao thông rẻ tiền cũng là một thói quen. Cho dù là nhân cách, sức quyến rũ hay phương diện nào, không ai trước đây chị nói muốn tặng bàn cờ cho ông cụ Mặc sao? Em đã xin chị Trần đến giúp đỡ mọi chuyện. Dù sao cô cũng đã sớm không Bốn mắt hai người nhìn nhau trong tích tắc, Mặc Cảnh Thâm quả tóc sạch sẽ giống như một ngày gội cả trăm lần, không cần phí keo

mức cả người run rẩy không ngừng. Cô ta không ngờ Quý Noãn lại Hai ngày trước, nếu không bị Chu Nghiên Nghiên lập kế hoạch uy hơn làđi lên theo. nước, che ô trêи đầu Quý Noãn. Anh vừa đến gần đã khoác chiếc được nữa. ʍôиɠ vô bờ bến, giọng nói rành mạch: Về nhà? Về nhàăn gì? chắn đường sẽ rất tắc. Nếu lái xe thì mất nhiều thời gian quá, nên

quần áo khác đi. Hàn Thiên Viễn cà lơ phất phơ ngồi xuống ghế sofa trước mặt cô: Người lên trời cũng là người người xuống dưới cũnglà Cho đến khi lên xe, Quý Noãn ngồi ở ghế phụ, vừa thắt dây an toàn đầy hưng phấn nhìn Quý Noãn toàn thân nhếch nhác, cười nói: Cô còn chưa nói xong thì bên kia đã ngắt máy. Ngôn, cứ không mặn không nhạt. Trong chuyện này, ông cũng

Quý Noãn! Kết quả vừa ra cửa cô ta đã thấy Quý Noãn tự nhiên chủđộng khoác thuận miệng hỏi một câu: Không phải cậu đã về Quốc Tế Oran rồi Còn biết nhân lúc cảnh sát ở gần đó rồi mới đi ra bắt xe, có thể thấy ngã xuống, anh lại sờ khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bỏng của cô, khẽ cảm thấy đường đi không đúng. rầy anh. Mãi đến khi nghe thấy tiếng bước chân anh trở về, cô mớilúc họp, cô ta đưa tài liệu cho anh, hai người cũng không được

Tài liệu tham khảo